Từ bé đến lớn mình nhận không biết bao nhiêu “lời khuyên”.
- Nên thế này
- Phải thế kia
- Đừng…mà hãy…
Lời khuyên đến từ mọi người: từ những người thân thiết nhất trong gia đình, họ hàng đến những người bạn, những người đồng nghiệp, từ cô hàng xóm, cũng có khi đến từ một người mới quen vừa chỉ nói chuyện vài câu.
Có những lời khuyên mình vui vẻ đón nhận. Có những lời khuyên mình cười và để nó đi từ tai phải sang tai trái. Nhưng cũng có những lời khuyên làm cho mình khó chịu, tổn thương, hoặc tức giận.
Mình thấy biết ơn khi mình đi hỏi và nhận được một lời khuyên giúp mình suy nghĩ sáng suốt hơn và có quyết định tốt hơn.
Nhưng nhiều khi lời khuyên đến khi mình không hỏi.
Đôi khi lời khuyên là sự phô diễn kiến thức và sự tài giỏi. Người ta cứ khuyên mà không cần hỏi mình có cần không và cần gì?
Đôi khi lời khuyên như thể nói: không đủ hiểu biết, đủ kinh nghiệm đâu, nghe tôi đi vì tôi biết nhiều hơn.
Đôi khi một người chưa bao giờ hỏi về lý do tại sao mình làm điều mình làm và đưa ra quyết định mình chọn. Họ chưa bao giờ có ý định biết và hiểu mình, nhưng lại thích đưa ra lời khuyên cho mình. Thông điệp mình nhận được là: tôi không cần biết lý do là gì nhưng dù sao thì điều đó cũng không đúng, điều tôi nói mới đúng.
Đôi khi người đó chưa bao giờ biết mình đã cố gắng và đang cảm thấy thê thảm vì chưa làm được. Họ cứ ném thêm những lời khuyên như thể nói: đã bảo rồi sao chưa thấy làm? Thế để nhắc thêm vài lần cho nhớ.
Đôi khi mình cảm thấy một lời khuyên như một mệnh lệnh, một chỉ dẫn bắt buộc. Mình cảm thấy khó chịu vì đó là việc mình không muốn làm.
Đôi khi điều mình cần là “lắng nghe” nhưng người ta lại chỉ muốn tặng “lời khuyên”.
Đôi khi có người tức giận vì mình đã từ chối một “lời khuyên”, họ bảo mình cứng đầu.
Mình tin lời khuyên phần lớn xuất phát từ tình cảm và sự quan tâm.
Nhưng ở trong vai người nhận lời khuyên mới biết: không phải lời khuyên nào cũng được chào đón.
Mình cố gắng tỉnh táo để không lỡ miệng cho đi một lời khuyên khi không được hỏi. Đặc biệt phải tỉnh hơn khi giao tiếp với con vì mình rất dễ “lỡ miệng” do cậy mình là người lớn.
Chân thành xin lỗi nếu bạn đã nhận được một lời khuyên vô duyên nào đó từ mình- mình vẫn đang cố gắng để quản trị bản thân tốt hơn.
“Đừng cho đi một lời khuyên nếu bạn không muốn nhận nó”
Thảo Phương
Life coach cho phụ nữ và trẻ em
Comments